Anh Hùng Không Qua Ải Mỹ Nhân

  -  

“Anh hùng nan quá người đẹp quan” dừng như đã trở thành lời nguyền cạnh tranh giải từ xưa đến nay. Trong lịch sử có biết bao hero mất đi danh vọng hay thậm chí là là cả nước nhà chỉ do khó qua được ải người đẹp xinh đẹp. Đừng như Lã cha háo sắc nhưng hãy học Triệu Vân đang vượt qua ải người đẹp và xứng danh hotline là anh hùng.

Bạn đang xem: Anh hùng không qua ải mỹ nhân

Lã cha – hổ lang đội dấu anh hùng

Trong “Tam quốc diễn nghĩa”, Lã Bố có thể nói là vị tướng dũng cảm nhất, vũ dũng hơn cả những nhân vật dụng Triệu Vân, quan liêu Vũ, Trương Phi, hứa hẹn Chử, Mã Siêu. Lã ba đã từng một mình chiến đấu với lưu giữ Bị, quan tiền Vũ cùng Trương Phi. Lã tía ra trận đầu búi tóc, team kim quan, bên cạnh phủ giáp đường nghê, thắt bảo đới ti loan, mình mang chiến bào đỏ thêu trăm hoa, ngoài khoác áo cạnh bên thú diện liên hoàn, sườn lưng đeo một bộ cung tên bạc, tay thế phương thiên hoạ kích, cưỡi ngựa chiến Xích Thố, quả cảm vô cùng. 

Lã tía nổi danh kiêu dũng, thiện chiến, nhưng lại là kẻ hay trở phương diện lật lọng, thấy lợi quên nghĩa. Trước bởi vàng tệ bạc chức tước mà lại giết nghĩa phụ Đinh Nguyên, qua hầu Đổng Trác; sau lại bởi tranh thanh nữ Điêu Thuyền nhưng giết “nghĩa phụ” bọn họ Đổng. Cuộc đời chinh chiến của Lã Bố có tương đối nhiều thắng lợi, mà lại vần thơ mệnh danh Lã Bố hero thì gần như không có. 

Nếu trên chiến trường Lã ba uy dũng hơn người, thì trước thiếu nữ sắc, Lã tía lại không còn giữ được kiểu cách của bao gồm nhân quân tử. Hồi 8 “Tam quốc diễn nghĩa” tất cả đoạn:

“Hôm sau Doãn sai fan đem ngọc minh châu, xưa ni vẫn đựng kỹ một nơi, điện thoại tư vấn thợ khéo, làm cho một cỗ nón vàng, mật sai tín đồ đem biếu Lã Bố.

Bố mừng rỡ, thân cho nhà Doãn tạ ơn.

Doãn có tác dụng sẵn của ngon vật khó định hình đợi ba đến. Doãn ra cửa nghênh tiếp vào hậu đường, mời ngồi lên trên.

Bố nói:

– Tôi là 1 trong tiểu tướng sống trong phủ, bốn đồ là một trong những vị đại thần trong triều, sao lại quá tôn kính như vậy?

Doãn nói:

– nay thiên hạ không có ai là anh hùng, tôi chỉ thấy duy bao gồm tướng quân nhưng thôi. Tôi tỏ lòng tôn kính, không phải là tôn kính mẫu chức của tướng quân cơ mà là tôn kính loại tài của tướng mạo quân đó.

Bố mừng lắm, Doãn khẩn khoản mời rượu, khen rước khen để mãi mẫu đức Đổng thái sư và loại tài Lã Bố.

Bố cười cợt vang với uống rượu thoả thích. Bấy giờ Doãn bắt đầu đuổi nô lệ lùi ra, chỉ nhằm vài tín đồ tỳ thiếp đứng hầu rượu. Khi tía ngà ngà say, Doãn nói truyền rằng:

– Gọi con trẻ nó ra đây!

Một lát hai thị tỳ đỡ Điêu Thuyền make up thật long lanh bước ra. Lã tía trông thấy giật mình, hỏi:

– bạn nào vậy?

Doãn nói:

– Đó là con gái nhỏ tuổi lão, thương hiệu là Điêu Thuyền. Lão nay được ơn tướng tá quân có lòng hạ nỗ lực mà coi như vị trí chí thân, cần lão không đúng nó ra để xin chào tướng quân.

Liền không đúng Điêu Thuyền bưng chén bát rượu mời.

Thuyền nâng bát rượu mời Bố. 2 bên nhìn nhau, đầu mi cuối mắt…

Vương Doãn đưa tảng say, nói:

– bé cố mời tướng tá quân uống vài chén con nhé! cả nhà ta các trông dựa vào tướng quân đấy.

Bố mời Thuyền ngồi. Thuyền giả giải pháp thẹn thùng, muốn lui vào, Doãn nói:

– tướng quân là chúng ta chí thân cùng với ta, bé cứ ngồi chớ ngại.

Thuyền khép nép, ngồi ở kề bên Doãn.

Lã tía nhìn Thuyền chòng chọc, không chớp mắt, lại uống thêm vài ba chén.

*

Doãn bắt đầu trỏ tay vào Thuyền mà lại bảo Lã tía rằng:

– Lão vẫn đang còn ý đến nó hầu hạ tướng quân làm cho tỳ thiếp, không biết tướng quân bao gồm bụng hạ vắt thương mang đến không?

Bố nghe nói tất tả đứng dậy, ra phía bên ngoài chiếu, tạ nhưng nói rằng:

– trường hợp được như thế, tôi xin một đời làm khuyển mã để báo bổ ơn sâu.

Doãn nói:

– ni mai xin chọn ngày lành mon tốt, chuyển nó đến phủ tướng quân.

Xem thêm: Do Tty Mode Là Gì Và Tôi Có Nên Sử Dụng Nó Không? » ▷ Chế Độ Tty Là Gì Và Tôi Có Nên Sử Dụng Nó Không

Lã ba mừng hớn hở, đưa góc nhìn Điêu Thuyền. Điêu Thuyền cũng liếc mắt đưa tình đáp lại”.

Trong cảnh này, quan tư đồ vương Doãn gọi Lã ba là “anh hùng” chẳng qua là lời phỉnh phờ tâng bốc nhưng thôi, còn cái cách biểu hiện “đầu mi cuối mắt”, “nhìn Thuyền chòng chọc, ko chớp mắt” của Lã cha đã lộ rõ tà vai trung phong của kẻ phàm phu tục tử rồi.

Quả nhiên sau này, Lã tía căm hận và giết chết Đổng Trác, kế bên thì nói là vì ao ước làm tôi trung của phòng Hán, mà lại trong thì rõ là để cướp lại Điêu Thuyền. Suốt cuộc sống của Lã Bố, chỉ thấy y vị danh vì chưng lợi, vày sắc tình mà thay đổi lập trường xoành xoạch. Tín đồ quân tử hero có ai như thế!

Triệu Tử Long – vị anh hùng đúng nghĩa

“Hổ uy tướng mạo quân” Triệu Tử Long thì khác. Trong “Tam quốc diễn nghĩa”, ông không còn lần này cho tới lần khác được mệnh danh là anh hùng, khi thì ở Đương Dương “cứu chúa xông trăm trận”, lúc thì “Bốn tướng mạo một tay khua sạch sẽ nhẵn” ở tuổi bảy mươi. Xét về vũ dũng, Tử Long không rộng được Lã Phụng Tiên, tuy nhiên ông lại là người có trung tất cả nghĩa, trước thú vị của đàn bà sắc vẫn giữ trung khu đoan chính, quang minh lỗi lạc.

Hồi 52 “Tam quốc diễn nghĩa”, sống trận Quế Dương, Triệu Vân chưa đến 3000 quân đã đánh bại Trần Ứng. Thái thú Triệu Phạm với ấn tín và dẫn vài mươi thương hiệu kỵ mang đến tận trại Triệu Vân xin hàng. “Vân ra trại tiếp vào, mở tiệc thết đãi, tiếp nhận ấn tín. Rượu được vài ba tuần, Phạm nói:

– tướng quân chúng ta Triệu, tôi cũng chúng ta Triệu, năm trăm năm ngoái đây dễ dàng thường là một nhà với nhau. Tướng quân quê sống Chân Định, tôi cũng quê ngơi nghỉ Chân Định, lại cùng làng. Giả dụ tướng quân không chê, cho tôi được kết làm cho anh em, thực là vạn hạnh.

Vân mừng lắm, thuộc hỏi tuổi nhau. Vân đẻ trước Phạm tư tháng. Phạm nhận Vân có tác dụng anh. Hai người cùng làng, thuộc tuổi, lại thuộc họ, mười phần tương đắc với nhau cả mười. Mãi cho chiều mới tan tiệc, Phạm từ bỏ giã về bên thành.

Hôm sau, Phạm mời Vân vào thành yên dân. Vân dặn đấu sĩ cứ ở ngoại trừ trại, chỉ mang năm chục bộ đội kỵ mã vào thành. Cư dân đốt mùi hương bày đồ dùng bái vọng đứng quánh dọc con đường nghênh tiếp. Vân bao phủ dụ đâu đấy, Phạm mời Vân vào dinh nạp năng lượng tiệc. Lúc rượu đang ngà ngà say. Phạm lại mời Vân vào trong nhà sau uống tiệc nữa. Vân bấy giờ đã say, Phạm bỗng nhiên gọi một người bầy bà ra nâng chén bát mời Triệu Vân. Vân trông thấy người ấy ăn diện đồ trắng, nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành new hỏi Phạm:

– fan này là ai?

Phạm thưa:

– Đó là Phàn thị, chị dâu tôi.

Tử Long vơi sắc khía cạnh lại, tỏ vẻ kính trọng. Phàn thị chuốc rượu xong, Phạm mời ngồi xuống. Vân cảm tạ. Phàn thị lui vào nhà trong.

Vân bảo Phạm rằng:

– hiền khô đệ sao dám phiền cho lệnh tẩu mời rượu vậy?

Phạm cười, đáp:

– Cũng vì tất cả chút duyên cớ, xin anh chớ ngại. Anh ruột tôi sẽ quá cố từ thời điểm cách đây ba năm, chị tôi làm việc goá một mình, không trót đời được. Tôi sẽ khuyên chị tôi cải giá. Chị tôi nói: “Hễ được người nào đầy đủ ba đk thì bắt đầu lấy: một là văn võ kiêm toàn, giờ đồng hồ đồn mọi cả thiên hạ; hai là tướng tá mạo con đường vệ, uy nghi khác người; ba là buộc phải cùng một bọn họ với anh tôi!”. Anh thử nghĩ xem thiên hạ tất cả mấy tín đồ lại hòa hợp được cả ba đk ấy không? nạm mà tôn huynh đường đường bậc anh hào, giờ đồng hồ vang tứ bể, lại đồng bọn họ với anh tôi, thật phù hợp với lời ước của chị tôi lắm. Nếu không hiềm chị tôi xấu xa, xin tướng tá quân mang đến được nâng khăn sửa túi, nhằm kết thân lâu dài với nhau, tướng mạo quân suy nghĩ sao?

Vân nghe nói, nổi giận, vùng lên thét lớn:

– Ta với ngươi vẫn kết làm cho anh em, thì chị dâu ngươi tương tự như chị dâu ta, lẽ đâu thao tác loạn luân như thế!”.

Về sau, lúc Khổng Minh biết chuyện bảo Tử Long rằng:

“ Đó là việc giỏi lành, tướng quân sao lẩn thẩn thế?

Vân thưa:

– Triệu Phạm đã với tôi kết nghĩa anh em, nếu đem chị dâu hắn, thì miệng đời chê cười là một. Người goá ck bước đi cách nữa là thất tiết, là hai. Triệu Phạm bắt đầu hàng, không biết bụng dạ nạm nào là ba, Chúa công new dẹp lặng được Giang Hán, ngủ còn chưa yên, Vân tôi đâu dám vì chưng một người đàn bà cơ mà bỏ việc lớn của chúa công?”.

Nếu Triệu Vân cũng giống như Lã Bố, thì chắc hẳn rằng đã dìm ngay chẳng nghĩ, rứa rồi chưa biết chừng mắc mưu Triệu Phạm, thành Quế Dương cũng tuột khỏi tay.

Sau lúc Triệu Vân qua đời, Đại tướng tá quân Khương Duy bàn rằng:

“Triệu Vân trước theo tiên đế (Lưu Bị), trải các lao khó, sửa sang thiên hạ, tuân hành phép tắc, công tích đáng ghi vào sách sử. Trận đánh Đương Dương, nghĩa như xoàn đá, tận trung với chúa, vua tưởng niệm ban thưởng, lễ nghĩa đủ đầy mang lại kẻ bầy tôi vẫn quên cả thân mình. Chết vẫn biết rằng, thân danh chẳng nát; sống cảm ân đức, danh chẳng phai mờ. Kính cẩn theo khuôn phép nhưng xét thụy, nhu thuận thánh thiện ấy là Thuận, thao tác thuận ngôi thứ, khắc chế được tai hoạ, ấy là Bình, ứng theo phép đặt cho thuỵ là Thuận Bình hầu”.

Vượt qua chữ sắc new đáng mặt anh hùng

Người xưa nói, “Tửu là xuyên ngôi trường dược, sắc đẹp là dao cạo xương”. Bên trên đầu chữ sắc (色), vốn đã chứa đao (刀). Số đông đấng đấng mày râu không nề bỏ ra đao kiếm trên chiến trường, tuy thế lại quỵ ngã trước đao tìm của sắc dục, thì chung cuộc vẫn là 1 trong bại tướng nhưng mà thôi. 

Không đụng lòng trước cô bé sắc, sinh hoạt đây không có ý rằng không che chắn phụ nữ, không yêu mến vợ con, mà hy vọng nói rằng đấng trượng phu làm việc đời ko thể vị sắc mà quên nghĩa, vì ham dục mà lại làm chuyện bại hoại nhân luân. Vào “Tam quốc diễn nghĩa” có nhiều khách má phấn hào kiệt, phận nhi đàn bà nhưng vẫn được ngợi ca do khí huyết lẫm liệt trung trinh. Vậy đầy đủ thấy hai chữ “anh hùng” đâu chỉ dành riêng cho nam giới, ai có nghĩa khí, ai do nghĩa quên mình phần nhiều đáng gọi là “anh hùng” vậy.

Xem thêm: Số 56 Có Ý Nghĩa Số 56: Sinh Lộc, Phúc Lộc " & "Tài" Sinh Sôi Mãi Mãi

Cổ nhân bao gồm câu: “Vạn ác dâm vi thủ” (Trong vạn cái ác thì gian dâm đứng đầu). Giả dụ một người không thể buông bỏ lòng dâm, ắt sẽ lâm vào đường ác. Thời hiện tại đại, lại có người lại hồ nước đồ nhận định rằng ham luyến phụ nữ sắc là biểu thị của “nam tính”, dâm dục là “bản lĩnh đàn ông”, không còn kể gì mang đến lễ nghĩa.

Đấy chẳng nên là trắng black lẫn lộn, coi chiếc xấu thành cái tốt sao? Ôn cố kỉnh tri tân, các đấng đàn ông hãy noi gương Triệu Tử Long, đừng chuốc vết nhơ bẩn ngàn đời như Lã Bố.